http://www.youtube.com/watch?v=DBzjgZf5xc8 ...Giáng sinh An Lành,năm mới Hạnh Phúc khoảng khắc của năm cũ sắp qua đi,năm mới đang tới...cùng nghe một câu chuyện trên blog radio "Gặp lại người cũ"
Nhớ khoảnh khắc êm đềm trước nhà thờ ở Sapa hay nhà thờ Đức Bà ở thành phố Hồ Chí Minh...chút lãng đãng thời sinh viên khi dạo quanh nhà thờ lớn Hà Nội trong đêm Noel
Thế giới nhiều năm qua chìm đắm trong những "tăng trưởng" vượt bậc ở mọi lĩnh vực,con người chen chúc nhau để "vươn" lên mà "ngáp"...người ta chặt cây phá rừng, người ta nghĩ ra nhiều kiểu"tăng trọng" cho gia súc, cây trồng..Người ta nghĩ ra các kiểu xe , máy bay,điện thoại để "móc túi" nhau...người ta "trèo" lên nhau để mà kiếm tiền bằng mọi cách để thỏa mãn cái "tôi"...người ta bắt con cái phải học hết cái này cái khác, trường này trường khác,bằng này bằng khác mà dốt cuộc cũng chính vì cái chữ "tôi"...để mà làm gì đây,người ta cũng chưa biết , chỉ biết không thể kém cạnh một ai, có thể trước lúc chết người ta mới nghĩ rằng ..mọi cái để làm gì nhỉ ??? Giờ người ta hay nói "Sống chậm lại,nghĩ khác đi,yêu thương nhau nhiều hơn" HIỂU ĐIỀU ĐÓ CHÍNH XÁC LÀ THẾ NÀO ĐÂY
Năm 1999 em đón đêm Noel đầu tiên ở Hà Nội. Nhớ đêm đó nhiệt đọ xuống 5 độ C. Lần đầu tiên ra Bắc và lần đầu tiên bị cái lạnh ngọt ngào cắt vào da vào tóc. Từng dòng người nhích từng chút một về Bờ Hồ.Phải mất mấy tiếng đồng hồ mới lách ra được khỏi đám đông. Tay dường như mất cảm giác vì lạnh. Nghe chuông nhà anh em nhớ HN rồi nè!
Lúc đó LC Smile lên 9 hay 19 tuổi rồi mà dám đón Noel ở Hà Nội :-) Sao lại tả "Tay dường như mất cảm giác vì lạnh" ??? Còn cái bàn tay "nồng ấm" kia đâu mà lại...thế? Noel mà không lạnh thật khó nhớ phải không LC Smile, cảm ơn vì đã nhớ Hà Nội của chúng tớ, của Ong nâu,Sóc nâu và QT nữa chứ :-)
Cảm ơn Anh Hồng Chiến Chúc cao nguyên của những rừng cây cao su,những vườn cà phê, vườn điều của anh quanh năm xanh tốt & cho những mùa bội thu... Những ngọn thác của dòng sông tiếp tục ca những bài ca bất diệt sản sinh ra dòng điện quanh năm thắp sáng cho những buôn làng và nhà máy chế biến nông lâm sản... Nhưng trên hết là sự tôn trọng những gì thiên nhiên đã ban tặng để cuộc sống của người dân Tây Nguyên & của cả đất nước có cuộc sống phát triển bền vững...anh à
SÓNG CHẬM LẠI ,NGHĨ KHÁC ĐI,YÊU THƯƠNG NHAU NHIỀU HƠN. Hiểu điều đó thế nào đã khó, còn đòi hiểu chính xác nữa. Bạn Ong rất "rén" trước sự điềm đạm của bạn QT ,giờ thì tự biết tại sao lại thế. Năm nay hoặc sang năm,lúc nào bạn rảnh alo một câu cho tớ cơ hội bàn cái NGHĨ KHÁC ĐI với cậu nha.
Chị Ong nâu ơi, chị làm cho QT lúng túng thực sự đây này... QT nhiều khi không giấu được cảm xúc nên nghĩ sao viết vậy,chắc sẽ có nhiều cái hâm hâm;Còn gặp nhau thì lúc nào có điều kiện là alo thôi...lúc đó chịu khó nghe những lời "luyên thuyên" bên ly cà phê đắng,hay ấm trà đặc sệt "ông rừng" thủa nào ...
Bạn có thể - chèn hình (đuôi .jpg, gif, npg, bmp) - chèn nhạc từ trang nhaccuatui hay nguồn bất kì, miễn có đuôi mp3 - chèn video từ youtube bằng cách dán thẳng link vào comment, không cần dùng thẻ
[img] http://taigame3d.vn/wp-content/uploads/2013/12/thiep-chuc-mung-noel-dep-2.gif [/img]
Trả lờiXóaCảm ơn Sóc Nâu :-)
XóaSAME TO YOU
Frohe Weihnachten
Trả lờiXóahttp://www.youtube.com/watch?v=DBzjgZf5xc8
Xóa...Giáng sinh An Lành,năm mới Hạnh Phúc
khoảng khắc của năm cũ sắp qua đi,năm mới đang tới...cùng nghe một câu chuyện trên blog radio "Gặp lại người cũ"
Nhớ khoảnh khắc êm đềm trước nhà thờ ở Sapa hay nhà thờ Đức Bà ở thành phố Hồ Chí Minh...chút lãng đãng thời sinh viên khi dạo quanh nhà thờ lớn Hà Nội trong đêm Noel
Trả lờiXóaNghe clip này mình lại nhớ tới vở kịch BA NHÀ VẬT LÝ mình xem ở nhà hát TĂNG BẠT HỔ mùa đông năm ấy.Ai cũng có một thời ̣để thương,để nhớ.Làm sao cho cái thời ấy góp phần xây đắp cho cái hiện tại được tốt hơn,đẹp hơn.Mình rất thích cái cách nhìn cuộc sống của đoạn đầu clip.cám ơn bạn.
Trả lờiXóaThế giới nhiều năm qua chìm đắm trong những "tăng trưởng" vượt bậc ở mọi lĩnh vực,con người chen chúc nhau để "vươn" lên mà "ngáp"...người ta chặt cây phá rừng, người ta nghĩ ra nhiều kiểu"tăng trọng" cho gia súc, cây trồng..Người ta nghĩ ra các kiểu xe , máy bay,điện thoại để "móc túi" nhau...người ta "trèo" lên nhau để mà kiếm tiền bằng mọi cách để thỏa mãn cái "tôi"...người ta bắt con cái phải học hết cái này cái khác, trường này trường khác,bằng này bằng khác mà dốt cuộc cũng chính vì cái chữ "tôi"...để mà làm gì đây,người ta cũng chưa biết , chỉ biết không thể kém cạnh một ai, có thể trước lúc chết người ta mới nghĩ rằng ..mọi cái để làm gì nhỉ ???
XóaGiờ người ta hay nói "Sống chậm lại,nghĩ khác đi,yêu thương nhau nhiều hơn" HIỂU ĐIỀU ĐÓ CHÍNH XÁC LÀ THẾ NÀO ĐÂY
Năm 1999 em đón đêm Noel đầu tiên ở Hà Nội. Nhớ đêm đó nhiệt đọ xuống 5 độ C. Lần đầu tiên ra Bắc và lần đầu tiên bị cái lạnh ngọt ngào cắt vào da vào tóc. Từng dòng người nhích từng chút một về Bờ Hồ.Phải mất mấy tiếng đồng hồ mới lách ra được khỏi đám đông. Tay dường như mất cảm giác vì lạnh.
Trả lờiXóaNghe chuông nhà anh em nhớ HN rồi nè!
Lúc đó LC Smile lên 9 hay 19 tuổi rồi mà dám đón Noel ở Hà Nội :-) Sao lại tả "Tay dường như mất cảm giác vì lạnh" ??? Còn cái bàn tay "nồng ấm" kia đâu mà lại...thế?
XóaNoel mà không lạnh thật khó nhớ phải không LC Smile, cảm ơn vì đã nhớ Hà Nội của chúng tớ, của Ong nâu,Sóc nâu và QT nữa chứ :-)
Chúc bạn ngyaf cuối tuần như ý!
Trả lờiXóaCảm ơn Anh Hồng Chiến
XóaChúc cao nguyên của những rừng cây cao su,những vườn cà phê, vườn điều của anh quanh năm xanh tốt & cho những mùa bội thu...
Những ngọn thác của dòng sông tiếp tục ca những bài ca bất diệt sản sinh ra dòng điện quanh năm thắp sáng cho những buôn làng và nhà máy chế biến nông lâm sản...
Nhưng trên hết là sự tôn trọng những gì thiên nhiên đã ban tặng để cuộc sống của người dân Tây Nguyên & của cả đất nước có cuộc sống phát triển bền vững...anh à
SÓNG CHẬM LẠI ,NGHĨ KHÁC ĐI,YÊU THƯƠNG NHAU NHIỀU HƠN.
Trả lờiXóaHiểu điều đó thế nào đã khó, còn đòi hiểu chính xác nữa.
Bạn Ong rất "rén" trước sự điềm đạm của bạn QT ,giờ thì tự biết tại sao lại thế.
Năm nay hoặc sang năm,lúc nào bạn rảnh alo một câu cho tớ cơ hội bàn cái NGHĨ KHÁC ĐI với cậu nha.
Chị Ong nâu ơi, chị làm cho QT lúng túng thực sự đây này...
XóaQT nhiều khi không giấu được cảm xúc nên nghĩ sao viết vậy,chắc sẽ có nhiều cái hâm hâm;Còn gặp nhau thì lúc nào có điều kiện là alo thôi...lúc đó chịu khó nghe những lời "luyên thuyên" bên ly cà phê đắng,hay ấm trà đặc sệt "ông rừng" thủa nào ...